Nghệ thuật luôn là tấm gương phản chiếu những biến động sâu sắc trong tâm hồn và xã hội con người qua các thời kỳ. Trong thế kỷ 20 đầy biến động, hai trường phái hội họa nổi bật đã định hình lại cách chúng ta nhìn nhận và sáng tạo nghệ thuật: Trường phái Biểu hiệnTrường phái Lập thể. Cả hai phong trào này đều mang tính cách mạng, phá vỡ các quy tắc truyền thống và mở ra những chân trời mới cho sự sáng tạo, dù theo những con đường hoàn toàn khác biệt.

Trường phái hội họa Lập thể là gì?

Trường phái Lập thể (Cubism) là một trong những phong trào nghệ thuật tiên phong quan trọng nhất của thế kỷ 20, xuất hiện vào khoảng năm 1907. Đặc trưng cốt lõi của hội họa lập thể là việc phân tích, chia nhỏ vật thể hoặc cảnh vật thành các hình dạng hình học cơ bản như khối lập phương, hình cầu, hình trụ. Các nghệ sĩ lập thể cố gắng thể hiện đối tượng từ nhiều góc nhìn khác nhau cùng một lúc trên một mặt phẳng, tạo ra một bức tranh đa diện, phức tạp và thường có vẻ như bị “vỡ vụn”. Mục đích không phải là tái hiện thực tế một cách chính xác như mắt thấy, mà là khám phá cấu trúc tiềm ẩn và bản chất của sự vật thông qua sự phân tích hình thức.

Trường phái hội hoạ Biểu hiện là gì?

Ngược lại với sự phân tích lý trí của Lập thể, Trường phái Biểu hiện (Expressionism) là phong trào nghệ thuật tập trung mạnh mẽ vào việc diễn đạt cảm xúc nội tâm và trải nghiệm chủ quan của người nghệ sĩ. Ra đời chủ yếu ở Đức vào đầu thế kỷ 20, hội họa biểu hiện không đặt nặng việc miêu tả thế giới khách quan một cách chân thực. Thay vào đó, các nghệ sĩ sử dụng màu sắc rực rỡ, đường nét phóng khoáng và hình dạng biến dạng để trực tiếp truyền tải những cảm xúc mạnh mẽ như lo âu, sợ hãi, niềm vui mãnh liệt, hoặc sự cô đơn. Đây là một cách thể hiện nghệ thuật mang tính cá nhân sâu sắc, phản ánh trực tiếp tâm trạng nghệ sĩ và cái nhìn của họ về thế giới.

Sự khác biệt cốt lõi giữa Biểu hiện và Lập thể

Dù cùng là những phong trào cách mạng chống lại nghệ thuật hàn lâm truyền thống, Trường phái Biểu hiện và Lập thể có sự khác biệt căn bản về mục tiêu và phương pháp thể hiện. Lập thể mang tính lý trí, tập trung vào cấu trúc hình học và phân tích đối tượng từ nhiều góc độ khách quan, dù là đồng thời. Họ quan tâm đến việc “nhìn” thế giới bằng trí óc hơn là chỉ bằng mắt, cố gắng bóc tách và tái cấu trúc thực tại. Màu sắc thường được tiết chế, thậm chí sử dụng gam màu trung tính để không làm xao nhãng người xem khỏi cấu trúc hình khối.

Trong khi đó, Biểu hiện hoàn toàn là về cảm xúc và sự chủ quan. Mục đích chính là “cảm nhận” thế giới và thể hiện trực diện trạng thái tinh thần. Màu sắc được sử dụng như một phương tiện mạnh mẽ để khơi gợi và truyền tải cảm xúc mãnh liệt, thường là màu sắc bão hòa cao và tương phản mạnh. Đường nét không tuân theo thực tế mà biến dạng để tăng tính biểu cảm. Nếu Lập thể là sự phân tích cấu trúc, thì Biểu hiện là sự bộc lộ tâm hồn.

Xem Thêm Bài Viết:

Bối cảnh ra đời và phát triển của hai trường phái

Trường phái Lập thể chính thức ra đời tại Paris, Pháp vào khoảng năm 1907, với những tác phẩm tiên phong của Pablo Picasso và Georges Braque. Họ bị ảnh hưởng bởi những thí nghiệm về góc nhìn và hình thức của Paul Cézanne cùng với nghệ thuật châu Phi và châu Đại Dương. Phong trào này nhanh chóng phát triển qua các giai đoạn như Lập thể Phân tích (Analytical Cubism), chú trọng việc chia nhỏ đối tượng và sử dụng màu sắc đơn sắc, và Lập thể Tổng hợp (Synthetic Cubism), bắt đầu sử dụng các mảng màu lớn hơn và kết hợp thêm các vật liệu khác (collage). Lập thể đã tạo ra một chấn động lớn trong giới nghệ thuật và lan rộng khắp châu Âu.

Cùng thời điểm đó, Trường phái Biểu hiện bắt đầu định hình mạnh mẽ tại Đức từ khoảng năm 1905. Nó phản ánh những bất ổn xã hội, sự lo lắng về công nghiệp hóa, đô thị hóa và những căng thẳng chính trị dẫn đến Chiến tranh Thế giới thứ nhất. Các nhóm nghệ sĩ như Die Brücke (Nhịp cầu) ở Dresden và Der Blaue Reiter (Kỵ sĩ xanh) ở Munich là những đại diện tiêu biểu. Biểu hiện cũng chịu ảnh hưởng từ các họa sĩ Hậu Ấn tượng như Vincent van Gogh (cảm xúc mãnh liệt qua màu sắc và nét vẽ) và Paul Gauguin (sử dụng màu sắc tượng trưng). Nghệ thuật biểu hiện không chỉ giới hạn trong hội họa mà còn lan sang điêu khắc, văn học, kịch nói và điện ảnh, trở thành tiếng nói của sự phản kháng và biểu đạt cảm xúc trong một thời đại đầy biến động.

Đặc điểm nổi bật của Trường phái Lập thể

Trong hội họa Lập thể, cách tiếp cận hình thức đóng vai trò trung tâm. Các nghệ sĩ lập thể như Pablo Picasso và Georges Braque đã phá bỏ hoàn toàn cách vẽ truyền thống dựa trên một góc nhìn cố định và phối cảnh tuyến tính.

Thay vào đó, họ phân tích vật thể thành vô số mặt phẳng và hình dạng hình học, sau đó sắp xếp chúng lại trên mặt phẳng bức tranh. Điều này tạo ra hiệu ứng như thể người xem đang nhìn vật thể từ nhiều góc độ khác nhau cùng lúc, khám phá cấu trúc bên trong và bên ngoài đồng thời. Việc sử dụng màu sắc trung tính, chủ yếu là các sắc thái của xám, nâu, đen và trắng trong giai đoạn đầu (Lập thể Phân tích), giúp nhấn mạnh vào cấu trúc và hình khối, thay vì yếu tố màu sắc hay cảm xúc. Phối cảnh truyền thống bị loại bỏ hoặc bóp méo hoàn toàn, khiến không gian trong tranh lập thể trở nên phẳng hơn, phức tạp và đôi khi khó nhận biết.

Đặc điểm nổi bật của Trường phái Biểu hiện

Trường phái Biểu hiện đặt nặng việc biểu đạt cảm xúc chủ quan hơn là miêu tả thế giới thực. Các nghệ sĩ biểu hiện như Edvard Munch, Ernst Ludwig Kirchner, hay Wassily Kandinsky sử dụng bức tranh như một phương tiện để thể hiện những rung cảm, lo âu, niềm vui, hoặc nỗi buồn sâu sắc của họ.

Màu sắc đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong hội họa biểu hiện. Màu sắc thường được sử dụng một cách phi tự nhiên, bão hòa cao và tương phản mạnh để tăng cường biểu cảm và tác động trực tiếp đến cảm xúc của người xem. Đường nét trong tranh biểu hiện thường tự do, thô ráp, thậm chí là hung hăng, phản ánh sự căng thẳng hoặc mãnh liệt trong tâm trạng nghệ sĩ. Hình dạng của vật thể và con người thường bị biến dạng, méo mó để làm nổi bật trạng thái nội tâm, thay vì sự chính xác về hình dáng. Đây là nghệ thuật xuất phát từ bên trong, từ thế giới tinh thần phong phú và phức tạp của người sáng tạo.

Các nghệ sĩ tiêu biểu và đóng góp

Mỗi trường phái đều có những nghệ sĩ tiêu biểu đã định hình và phát triển phong trào của mình. Với Lập thể, không thể không nhắc đến Pablo Picasso (1881-1973), một trong những nhân vật vĩ đại nhất của nghệ thuật thế kỷ 20. Tác phẩm “Những cô gái ở Avignon” (Les Demoiselles d’Avignon, 1907) của ông thường được coi là tác phẩm mở đường cho Lập thể. Georges Braque (1882-1963) là người cùng Picasso phát triển giai đoạn đầu của Lập thể Phân tích, với những tác phẩm sử dụng màu sắc trung tính và tập trung vào việc phân tích hình khối. Juan Gris (1887-1927) là một họa sĩ quan trọng của giai đoạn Lập thể Tổng hợp, ông kết hợp các mảng màu tươi sáng hơn và kỹ thuật cắt dán (collage).

Đối với Biểu hiện, Edvard Munch (1863-1944) người Na Uy, với tác phẩm mang tính biểu tượng “Tiếng thét” (The Scream, 1893), là một người tiền khuấy cho phong trào này, thể hiện sự lo âu và đau khổ của con người hiện đại. Wassily Kandinsky (1866-1944), một họa sĩ người Nga hoạt động ở Đức, là một trong những người tiên phong cho hội họa trừu tượng thuần túy, tin rằng màu sắc và hình dạng có thể trực tiếp biểu đạt cảm xúc và tinh thần. Ernst Ludwig Kirchner (1880-1938) là thành viên chủ chốt của nhóm Die Brücke, nổi tiếng với những bức tranh mô tả sự cô lập và căng thẳng của cuộc sống đô thị hiện đại.

Ảnh hưởng sâu sắc đến nghệ thuật hiện đại

Cả Trường phái Biểu hiện và Lập thể đều để lại dấu ấn không thể phai mờ trong lịch sử nghệ thuật và văn hóa thế giới. Chúng không chỉ là những phong trào riêng lẻ mà còn là những chất xúc tác mạnh mẽ cho sự ra đời của nhiều phong trào nghệ thuật hiện đại khác.

Lập thể, với cách phân tích hình dạng và góc nhìn đa chiều, đã mở đường cho Futurism, Constructivism và Suprematism. Nguyên tắc phân chia không gian và tái cấu trúc của Lập thể đã ảnh hưởng sâu sắc đến kiến trúc, thiết kế đồ họa và thiết kế nội thất. Nghệ thuật này đã thay đổi cách các nghệ sĩ và người xem suy nghĩ về không gian, hình dạng và cách biểu đạt thực tại.

Biểu hiện, với sự nhấn mạnh vào cảm xúc nội tâm và sự giải phóng màu sắc cùng đường nét, đã là tiền đề cho Chủ nghĩa Siêu thực (Surrealism), Chủ nghĩa Biểu hiện Trừu tượng (Abstract Expressionism) ở Mỹ, và nhiều hình thức nghệ thuật mang tính biểu đạt cá nhân sau này. Nó đã khẳng định vai trò của cảm xúc và tâm lý trong sáng tạo, khuyến khích nghệ sĩ dũng cảm thể hiện thế giới bên trong của mình mà không bị ràng buộc bởi các quy tắc thị giác truyền thống. Sự ảnh hưởng của Biểu hiện vẫn còn rõ nét trong điện ảnh, kịch nghệ và thậm chí là thời trang. Cả hai trường phái đều là những minh chứng hùng hồn cho sức mạnh của sự đột phá và sáng tạo trong nghệ thuật, làm phong phú thêm đáng kể di sản văn hóa của nhân loại và thay đổi vĩnh viễn cách chúng ta nhìn nhận cái đẹp và sự biểu đạt.

Trường phái Biểu hiện và Lập thể không chỉ là những phong trào lịch sử; chúng là biểu tượng của sự thay đổi, của việc phá bỏ giới hạn và khám phá những khả năng mới trong nghệ thuật. Sự khác biệt căn bản trong triết lý và kỹ thuật của hai trường phái này – một bên lý trí và cấu trúc, một bên cảm xúc và chủ quan – đã cùng nhau tạo nên một bức tranh đa dạng và phong phú về nghệ thuật đầu thế kỷ 20, tiếp tục truyền cảm hứng cho các thế hệ nghệ sĩ đương đại và người yêu nghệ thuật trên khắp thế giới.

Câu hỏi thường gặp (FAQs)

Trường phái Lập thể và Biểu hiện ra đời ở đâu?
Trường phái Lập thể chủ yếu ra đời và phát triển ở Paris, Pháp, trong khi Trường phái Biểu hiện chủ yếu phát triển ở Đức.

Mục tiêu chính của hai trường phái này là gì?
Mục tiêu chính của Lập thể là phân tích và thể hiện vật thể từ nhiều góc nhìn đồng thời, khám phá cấu trúc. Mục tiêu chính của Biểu hiện là diễn đạt cảm xúc nội tâm và trạng thái tinh thần của người nghệ sĩ.

Ai là những nghệ sĩ nổi tiếng nhất của hai trường phái?
Các nghệ sĩ nổi bật của Lập thể bao gồm Pablo Picasso, Georges Braque, Juan Gris. Các nghệ sĩ nổi bật của Biểu hiện bao gồm Edvard Munch, Wassily Kandinsky, Ernst Ludwig Kirchner.

Sự khác biệt lớn nhất giữa Lập thể và Biểu hiện là gì?
Sự khác biệt lớn nhất nằm ở trọng tâm: Lập thể tập trung vào hình thức, cấu trúc và phân tích vật thể (khách quan/lý trí), trong khi Biểu hiện tập trung vào cảm xúc, tâm trạng và sự chủ quan của nghệ sĩ. Cách sử dụng màu sắc và đường nét cũng rất khác biệt.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *