Trong thế giới nghệ thuật đầy tính cạnh tranh, đặc biệt là tại Hàn Quốc, việc tạo dựng tên tuổi và di sản là một thách thức không nhỏ. Tuy nhiên, lịch sử mỹ thuật xứ sở kim chi đã ghi nhận nhiều tên tuổi lẫy lừng. Bài viết này sẽ giới thiệu những họa sĩ Hàn Quốc tiêu biểu đã vượt qua khó khăn, khẳng định tài năng và để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng công chúng yêu nghệ thuật.

Bối Cảnh Nghệ Thuật Hàn Quốc Hiện Đại

Lĩnh vực mỹ thuật tại Hàn Quốc những năm giữa thế kỷ 20 chứng kiến nhiều biến động, chịu ảnh hưởng sâu sắc từ bối cảnh lịch sử và xã hội. Chiến tranh Triều Tiên để lại những vết thương và sự xáo trộn lớn, tác động mạnh mẽ đến tâm lý và góc nhìn của các nghệ sĩ. Chính trong giai đoạn khó khăn này, một thế hệ các họa sĩ tiên phong đã xuất hiện, tìm kiếm những con đường biểu đạt mới mẻ, thoát ly khỏi những lề lối truyền thống và sự ảnh hưởng từ thời kỳ thuộc địa. Họ dũng cảm thử nghiệm với các trường phái quốc tế như Art Informel (Nghệ thuật Phi hình thể) và đặt nền móng cho các phong trào nghệ thuật mang đậm bản sắc Hàn Quốc, tiêu biểu là Dansaekhwa (Hội họa Đơn sắc). Những nghệ sĩ này không chỉ thách thức các giá trị bảo thủ mà còn mở ra một kỷ nguyên mới cho nghệ thuật hiện đại Hàn Quốc, tạo tiền đề cho sự phát triển đa dạng sau này.

Suh Se-ok: Sự Hòa Quyện Giữa Thư Họa và Hiện Đại

Suh Se-ok (1929 – 2020) là một trong những họa sĩ Hàn Quốc tiên phong định hình nền mỹ thuật sau chiến tranh. Sinh ra tại Daegu, ông tốt nghiệp Đại học Quốc gia Seoul và nhanh chóng khẳng định vị trí của mình bằng việc theo đuổi một thế giới hình thức độc đáo, kết hợp tinh hoa của hội họa phương Đông truyền thống với tư duy nghệ thuật hiện đại.

Cuộc Đời và Sự Nghiệp Đáng Nể

Suh Se-ok không chỉ là một họa sĩ tài năng mà còn là một nhà thư pháp xuất sắc. Từ những năm 1950, ông đã bắt đầu tích hợp các kỹ thuật thư pháp vào các tác phẩm tranh của mình. Ông khai thác triệt để sức mạnh của mực Tàu loãng, nhấn mạnh vào không gian trống và lề, tạo nên những tác phẩm trừu tượng trữ tình sâu lắng. Cách tiếp cận này mang lại cho tranh của ông một nét đặc trưng riêng biệt, vừa kế thừa nét duyên dáng của hội họa phương Đông truyền thống, vừa thể hiện tinh thần sáng tạo của nghệ thuật hiện đại.

Phong Cách và Tác Phẩm Nổi Bật

Trong các tác phẩm tiêu biểu như “Seolhwayijang” và “People handling the sun”, Suh Se-ok tạo hình con người, dù theo lối tượng hình hay trừu tượng, bằng những nét vẽ đặc trưng với độ dày, tông màu và độ dài biến đổi. Ông sử dụng mực trên giấy dâu tằm truyền thống, nhưng cách ông vận dụng chất liệu và kỹ thuật lại hoàn toàn mới mẻ, tạo ra những hiệu ứng thị giác độc đáo và giàu cảm xúc. Phong cách này thể hiện sự tìm tòi không ngừng nghỉ của ông trong việc mở rộng ngôn ngữ của hội họa.

Xem Thêm Bài Viết:

Chân dung họa sĩ Suh Se-ok, bậc thầy thư họa hiện đại của Hàn QuốcChân dung họa sĩ Suh Se-ok, bậc thầy thư họa hiện đại của Hàn Quốc

Suh Se-ok có một sự nghiệp hoạt động nghệ thuật vô cùng năng động trên phạm vi quốc tế. Ông đã tham gia nhiều triển lãm lớn ở nước ngoài ngay từ những năm 1960, bao gồm São Paulo Biennale lần thứ 7 năm 1963, triển lãm Nghệ thuật Hàn Quốc tại Malaysia năm 1966, Bức tranh hiện đại đầu tiên Biennale ở Ý năm 1969, Triển lãm Nghệ thuật Hàn Quốc tại Pháp năm 1967 và Liên hoan tranh Cannes lần thứ nhất năm 1969. Năm 1966, ông còn đại diện Hàn Quốc tham dự đại hội đồng thường kỳ của IAA tại Tokyo, Nhật Bản, sau đó ông tiếp tục có những chuyến đi giao lưu trong giới nghệ thuật ở Bắc Mỹ và Châu Âu. Những hoạt động này đã giúp giới thiệu mỹ thuật Hàn Quốc đến gần hơn với bạn bè quốc tế.

Ngoài sự nghiệp lẫy lừng của mình, di sản nghệ thuật của Suh Se-ok còn tiếp tục được nối bước bởi con trai ông, Do-ho Suh, một nghệ sĩ hiện đại tiêu biểu của Hàn Quốc hiện đang gặt hái nhiều thành công trên trường quốc tế, với hộ khẩu thường trú tại London.

Giải Thưởng và Di Sản

Suh Se-ok đã nhận được nhiều giải thưởng danh giá tại Hàn Quốc, ghi nhận những đóng góp to lớn của ông cho nền mỹ thuật nước nhà. Ông được vinh danh với Giải thưởng của Thủ tướng Chính phủ tại Triển lãm Nghệ thuật Quốc gia lần thứ nhất năm 1949, Giải thưởng nghệ thuật Ilmin năm 1994 tại Seoul, Giải thưởng Nghệ thuật và Văn hóa của Liên đoàn Văn hóa và Nghệ thuật lần thứ 13 năm 1999, và Giải thưởng Viện Hàn lâm Nghệ thuật Quốc gia lần thứ 52 năm 2007. Những giải thưởng này là minh chứng cho tài năng và tầm ảnh hưởng sâu rộng của ông. Suh Se-ok để lại một di sản quý giá cho các thế hệ họa sĩ Hàn Quốc sau này.

Kim Tschang-yeul: Giọt Nước Như Thiền Định

Kim Tschang Yeul (1929 – 2021) là một trong những họa sĩ Hàn Quốc có ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử mỹ thuật hiện đại. Sinh ra ở Maengsan, Bắc Triều Tiên dưới thời Nhật Bản chiếm đóng, ông thuộc thế hệ các nghệ sĩ đầu tiên định hình phong trào nghệ thuật hiện đại tại Hàn Quốc.

Nền Tảng và Sự Nghiệp Độc Lập

Sau khi tốt nghiệp Cao đẳng Mỹ thuật tại Đại học Quốc gia Seoul năm 1950, Kim Tschang Yeul cùng với các đồng nghiệp như Park Seo-Bo, Se-Ok Suh, Ha Chong-Hyun và Chung Chang-Sup đã dẫn đầu phong trào Art Informel tại Hàn Quốc trong những năm 1950 và 1960. Phong trào này là sự phản kháng mạnh mẽ, truyền cảm hứng cho nhiều nghệ sĩ trẻ bác bỏ các giá trị nghệ thuật bảo thủ đương thời.

Tham gia Paris Biennale năm 1961 và São Paulo Biennale năm 1965, Kim Tschang Yeul sớm có cơ hội tiếp xúc với thế giới nghệ thuật quốc tế. Ông chuyển đến Thành phố New York và học tại Art Student League từ 1966 đến 1968, nơi ông được truyền cảm hứng từ phong trào Pop art. Sau đó, ông chuyển đến Paris vào năm 1969, và đây là nơi ông phát triển phong cách hội họa độc đáo và trở thành biểu tượng của mình: những giọt nước.

Giọt Nước – Biểu Tượng Độc Quyền

Từ giữa những năm 1970, những dạng chất lỏng trừu tượng mờ đục trong tranh của Kim Tschang Yeul dần biến đổi thành những “giọt nước” hình cầu, trong suốt, trở thành phong cách thương hiệu đặc trưng của ông. Chủ đề giọt nước này đã gắn liền với sự nghiệp của ông suốt 5 thập kỷ. Ông miệt mài theo đuổi việc vẽ giọt nước giữa Seoul và Paris, nơi ông sinh sống và làm việc.

Những bức tranh giọt nước của Kim Tschang Yeul nói lên một ngôn ngữ kết hợp giữa chủ nghĩa hiện thực và biểu hiện trừu tượng, đặt chúng vào một không gian mơ hồ giữa thực tại và trừu tượng. Theo giải thích của chính họa sĩ, ông không coi những giọt nước này là mô tả thực tế, mà là những hình ảnh “duy tâm”. Ông chia sẻ rằng việc không ngừng vẽ giọt nước giúp ông xóa đi những ký ức đau buồn và tổn thương khi phục vụ trong quân đội trong Chiến tranh Triều Tiên (1950-1953), nơi ông đã chứng kiến sự hy sinh của đồng đội. Theo một cách nào đó, hành động vẽ giọt nước trở thành một phương tiện trị liệu, đưa tác phẩm của ông tiến gần hơn đến chủ nghĩa siêu thực và tâm linh. Nhiều nhà phê bình đã đưa ra những suy đoán khác nhau về ý nghĩa sâu xa đằng sau nỗi ám ảnh về giọt nước này.

Nhờ dành phần lớn cuộc đời ở nước ngoài, Kim Tschang Yeul đã phát triển nghệ thuật của mình một cách độc lập, song song với sự phát triển của phong trào Dansaekhwa tại quê nhà. Phong cách giọt nước của ông được công nhận trên toàn cầu và góp phần định vị mỹ thuật Hàn Quốc trên bản đồ thế giới.

Vinh Danh và Di Sản

Năm 2017, Kim Tschang Yeul được trao tặng huy chương Officier của Ordre des Arts et des Lettres từ Đại sứ quán Pháp tại Seoul, một sự ghi nhận cho những đóng góp của ông trong lĩnh vực văn hóa nghệ thuật. Đặc biệt, năm 2016, chính phủ Hàn Quốc đã vinh danh ông bằng cách khánh thành Bảo tàng Nghệ thuật Kim Tschang Yeul tại đảo Jeju. Đây là vinh dự cao quý nhất dành cho một họa sĩ Hàn Quốc còn sống vào thời điểm đó, minh chứng cho tầm vóc và di sản mà ông đã tạo dựng. Ông được coi là một biểu tượng của sự kiên trì và sáng tạo không ngừng.

Park Seo-bo: Khám Phá Chất Liệu và Quá Trình

Park Seo-bo (sinh năm 1931) được xem là một trong những họa sĩ quan trọng nhất của Hàn Quốc và là nhân vật trung tâm của phong trào Dansaekhwa (Hội họa Đơn sắc). Sinh tại Yecheon, ông sớm chuyển đến Seoul và theo học tại Đại học Hongik, nơi ông sau này nhận bằng tiến sĩ danh dự.

Khởi Đầu Từ Bối Cảnh Chiến Tranh

Sự nghiệp nghệ thuật của Park Seo-bo bắt đầu trong bối cảnh đầy biến động của Chiến tranh Triều Tiên năm 1950. Khi chiến tranh nổ ra, ông đang là sinh viên nghệ thuật tại Đại học Hongik. Sự gián đoạn này khiến ông phải trải qua một “khóa học tai nạn” trong nghệ thuật, buộc ông phải tiếp xúc và hấp thụ nhanh chóng các phong trào nghệ thuật quốc tế như Dada và trừu tượng hậu chiến. Ông từng chia sẻ rằng có những điều không thể làm gì được trong cuộc sống, và có lẽ đó là số phận của ông để tìm tòi con đường nghệ thuật riêng trong hoàn cảnh khó khăn đó.

Hướng Tới Trừu Tượng và Phong Trào Tiên Phong

Như câu nói nổi tiếng của Paul Klee, “Thế giới này càng trở nên kinh hoàng thì nghệ thuật càng trở nên trừu tượng,” Park Seo-bo đã chuyển hướng mạnh mẽ sang chủ nghĩa trừu tượng vào những năm 1950. Mặc dù hầu hết các tác phẩm đầu tay của ông không còn được lưu giữ, nhưng bức ảnh chụp tác phẩm “Sunny Spot” (1955) cho thấy sự tìm tòi ban đầu của ông. Tác phẩm này đã được trưng bày trong cuộc triển lãm “Four Artists’ Show” năm 1956, một cuộc triển lãm nhóm nhằm phản kháng lại trật tự nghệ thuật cũ tại Hàn Quốc, vốn có nguồn gốc từ thời kỳ thuộc địa Nhật Bản.

Năm 1957, Park Seo-bo cùng với các đồng nghiệp đã thành lập Hyundae-Mihyup, một nhóm nghệ sĩ tiên phong. Tác phẩm của nhóm này sau đó được nhà phê bình nghệ thuật nổi tiếng Cheon Seung-Bok nhận diện là Art Informel. Cheon Seung-Bok mô tả phong cách của Park như sau: “Theo nghĩa ngữ pháp, thật khó để gọi tác phẩm của ông là bức tranh, vì ông ấy là một họa sĩ hành động có ý thức, người xử lý vật liệu kim loại và hóa chất kỳ lạ và không sử dụng nhiều sơn thật. Nhưng nói rằng tranh hành động của ông là đồ họa và không phải là tranh cũng giống như nói toán học cao cấp như phép tính vi phân không thuộc lĩnh vực toán học.” Lời nhận xét này nhấn mạnh sự khác biệt và tính đột phá trong cách tiếp cận của Park Seo-bo.

Phong Cách “Ecriture” và Thử Nghiệm Vật Liệu

Park Seo-bo nổi tiếng nhất với loạt tác phẩm “Ecriture” (viết) bắt đầu từ những năm 1970. Đặc điểm nổi bật trong quá trình sáng tạo của ông là việc sử dụng các vật liệu phi truyền thống và quy trình làm việc độc đáo. Ông không mua những tấm bạt thông thường mà tìm đến chợ đồ cũ để chọn những mảnh bạt lều đã qua sử dụng. Chất liệu này, dù bám đầy bụi và có lỗ chỗ, lại mang đến một bề mặt độc đáo và phù hợp với ý tưởng của ông.

Quá trình sáng tác của ông thường bắt đầu từ việc cạo sạch bụi trên tấm bạt. Sau đó, ông ghim các mảnh vải gai dầu đã qua sử dụng lên bạt, dán xi măng, dán bột đồng, thậm chí đốt bề mặt bằng đèn khò và ăn mòn bằng hóa chất. Kết quả là một tổ hợp vật liệu phức tạp với màu sắc chủ yếu là đen xám, trắng và đôi khi có ánh đỏ lấp lánh. Điều này tạo ra một bầu không khí bí ẩn, gợi lên điều gì đó giống như “chữ ký khó hiểu của một pháp sư” theo lời mô tả. Cách tiếp cận này nhấn mạnh vào quá trình, chất liệu và sự lặp lại, trở thành nền tảng cho phong trào Dansaekhwa.

Di Sản và Tầm Ảnh Hưởng

Năm 1994, Park Seo-bo thành lập Quỹ Văn hóa và Nghệ thuật Seo-bo. Với vai trò là một trong những người khởi xướng và định hình phong trào Dansaekhwa, ông đã có ảnh hưởng sâu sắc đến nhiều thế hệ họa sĩ Hàn Quốc. Các tác phẩm của ông được trưng bày tại nhiều bảo tàng và triển lãm quốc tế lớn, khẳng định vị trí của ông trong lịch sử mỹ thuật hiện đại thế giới.

Ha Chong Hyun: Đối Thoại Với Chất Liệu Vải

Ha Chong Hyun là một họa sĩ Hàn Quốc tiêu biểu khác của phong trào Dansaekhwa, nổi tiếng với cách tiếp cận độc đáo đối với chất liệu và kỹ thuật vẽ. Ông tốt nghiệp Đại học Hongik năm 1958 và sau đó trở thành giáo sư tại chính ngôi trường này cho đến khi nghỉ hưu vào năm 2001.

Vai Trò Trong Giới Nghệ Thuật và Giáo Dục

Ngoài sự nghiệp sáng tác, Ha Chong Hyun còn đóng vai trò quan trọng trong giới nghệ thuật Hàn Quốc. Ông là Chủ tịch hiệp hội Avant-garde từ năm 1964 đến năm 1974, tham gia vào ban tổ chức các sự kiện quốc tế như Liên hoan Tranh Quốc tế Cagnes lần thứ 24 và Venice Biennale lần thứ 43. Từ năm 2001 đến 2006, ông giữ chức Giám đốc Bảo tàng Nghệ thuật Seoul. Những vị trí này cho thấy tầm ảnh hưởng và sự đóng góp của ông không chỉ trong sáng tạo mà còn trong quản lý và phát triển mỹ thuật nước nhà.

Kỹ Thuật “Conjunction” Độc Đáo

Trong những năm đầu sự nghiệp, Ha Chong Hyun đã thử nghiệm với các vật liệu phi truyền thống như thạch cao, dây thép gai và vải bố (thường dùng để vận chuyển hàng viện trợ). Tuy nhiên, từ đầu những năm 1970, ông đã phát triển kỹ thuật đặc trưng của mình trong loạt tác phẩm “Conjunction”. Ông sử dụng vải gai dầu, loại vải thô thường dùng làm bao gạo. Điểm độc đáo là ông không vẽ bằng cọ theo cách thông thường lên mặt trước của vải. Thay vào đó, ông bôi sơn lên mặt sau của tấm vải và dùng lực đẩy (press) cho sơn thấm ngược qua các sợi vải ra mặt trước. Kỹ thuật này không chỉ đòi hỏi sự kiểm soát vật liệu cao mà còn tạo ra hiệu ứng bề mặt đặc biệt, nơi màu sắc dường như nổi lên từ bên trong lớp vải.

Quan Niệm Về Hội Họa và Chất Liệu

Ha Chong Hyun coi hội họa của mình vừa là “một công cụ để thiền định” vừa là “một chức năng của cơ thể”. Quá trình đẩy sơn qua vải là một hành động lặp đi lặp lại, gần giống như một nghi thức thiền. Bảng màu hạn chế và việc tập trung vào chất liệu vải gai dầu tạo ra một sự đơn giản, tĩnh lặng (“tính trung lập về thị giác”) khác biệt với sự biểu đạt cái tôi mạnh mẽ thường thấy trong Chủ nghĩa Biểu hiện Trừu tượng phương Tây. Nhà phê bình Phippe Dagen từng nhận xét về điều này, làm nổi bật tính độc đáo trong cách tiếp cận của Ha Chong Hyun. Các tác phẩm của ông đã được trưng bày rộng rãi tại các bảo tàng lớn ở Hàn Quốc và quốc tế, bao gồm Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại và Hiện đại Quốc gia ở Hàn Quốc (trong triển lãm hồi cứu năm 2012).

Di Sản Của Các Họa Sĩ Hàn Quốc Tiên Phong

Các họa sĩ Hàn Quốc như Suh Se-ok, Kim Tschang-yeul, Park Seo-bo và Ha Chong Hyun không chỉ là những cá nhân xuất sắc mà còn là những người đặt nền móng vững chắc cho mỹ thuật hiện đại Hàn Quốc. Họ đã dũng cảm phá vỡ những quy tắc cũ, thử nghiệm với các phong cách và chất liệu mới, và tạo ra những tác phẩm mang đậm dấu ấn cá nhân nhưng vẫn kết nối sâu sắc với bối cảnh văn hóa và lịch sử của đất nước. Từ sự kết hợp thư họa và hội họa của Suh Se-ok, những giọt nước đầy suy tư của Kim Tschang-yeul, đến sự khám phá vật liệu và quá trình của Park Seo-bo và Ha Chong Hyun, mỗi họa sĩ đều đóng góp một phần quan trọng vào sự đa dạng và phong phú của nền nghệ thuật Hàn Quốc. Di sản của họ tiếp tục truyền cảm hứng cho các thế hệ nghệ sĩ trẻ, khẳng định vị thế của mỹ thuật Hàn Quốc trên trường quốc tế.

Câu Hỏi Thường Gặp về Họa Sĩ Hàn Quốc

Phong trào Dansaekhwa là gì và các họa sĩ này liên quan như thế nào?

Dansaekhwa, hay Hội họa Đơn sắc, là một phong trào nghệ thuật quan trọng của Hàn Quốc xuất hiện vào những năm 1970. Phong trào này nhấn mạnh vào sự tối giản, sử dụng bảng màu hạn chế (thường là đơn sắc hoặc các sắc thái gần nhau), và tập trung vào vật liệu, kỹ thuật, cũng như quá trình sáng tạo lặp đi lặp lại, mang tính thiền định. Park Seo-bo và Ha Chong Hyun được xem là những nhân vật trung tâm và tiên phong của phong trào này. Kim Tschang-yeul, dù phát triển phong cách giọt nước ở nước ngoài, cũng có những liên hệ về mặt thời gian và tư duy với Dansaekhwa thông qua sự tối giản và tính lặp lại trong tác phẩm của mình.

Điểm độc đáo trong phong cách của Kim Tschang-yeul là gì?

Điểm độc đáo nhất trong phong cách của họa sĩ Kim Tschang-yeul chính là việc ông miệt mài vẽ “giọt nước” trong suốt suốt nhiều thập kỷ. Những giọt nước này không đơn thuần là hình ảnh chân thực mà mang tính biểu tượng sâu sắc, được ông coi là những hình ảnh “duy tâm” giúp giải tỏa những ký ức đau buồn từ chiến tranh. Kỹ thuật vẽ giọt nước của ông kết hợp sự tỉ mỉ của chủ nghĩa hiện thực siêu thực với không gian trừu tượng, tạo nên những tác phẩm độc đáo, vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.

Tại sao Park Seo-bo được coi là quan trọng trong mỹ thuật Hàn Quốc?

Họa sĩ Park Seo-bo được coi là một trong những nhân vật quan trọng nhất trong mỹ thuật Hàn Quốc bởi vai trò tiên phong của ông trong phong trào Art Informel thời kỳ hậu chiến và đặc biệt là vai trò là “cha đẻ” của phong trào Dansaekhwa. Ông đã thử nghiệm và phát triển loạt tác phẩm “Ecriture” đặc trưng, tập trung vào vật liệu (như vải gai dầu cũ) và quy trình sáng tạo mang tính lặp lại, thiền định. Cách tiếp cận đột phá này đã định hình một hướng đi mới cho hội họa Hàn Quốc.

Kỹ thuật vẽ của Ha Chong Hyun có gì đặc biệt?

Kỹ thuật vẽ đặc biệt nhất của họa sĩ Ha Chong Hyun là phương pháp “Conjunction” hay còn gọi là “back-painting”. Ông không vẽ sơn trực tiếp lên mặt trước của tấm vải gai dầu mà bôi sơn lên mặt sau và dùng lực đẩy cho sơn thấm ngược qua các sợi vải ra phía trước. Kỹ thuật này không chỉ tạo ra hiệu ứng bề mặt độc đáo, thô ráp và giàu kết cấu mà còn thể hiện quan niệm của ông về hội họa như một quá trình vật lý và thiền định, một cuộc đối thoại trực tiếp giữa nghệ sĩ và vật liệu.

Những họa sĩ Hàn Quốc được đề cập trong bài viết này đã để lại một di sản nghệ thuật vô giá, không chỉ trong phạm vi quốc gia mà còn trên trường quốc tế. Họ là minh chứng sống động cho tinh thần sáng tạo không ngừng nghỉ và khả năng biến những thách thức thành nguồn cảm hứng bất tận, góp phần định hình nên diện mạo của mỹ thuật hiện đại Hàn Quốc.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *